Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực đi ra phòng ảo cảnh của từng người rồi liếc nhìn nhau, vô ngữ mất một lúc lâu.
“Vừa rồi là ta tự đại.”
Giọng nói của Hàn Phi Vũ rất là trầm thấp, nếu không phải vừa rồi đầu óc hắn nhất thời thả lỏng, thì vị sư huynh hóa thành bóng mờ kia cũng không thể đánh lén thành công.
“So với vị sư huynh trưởng thành ở đây, chúng ta còn kém rất nhiều.” Kiếm Vô Cực nói.
Trên người hắn có được truyền thừa của tông môn đỉnh cấp, dùng hết toàn bộ thực lực ở nơi này cũng chỉ dừng lại ở thứ tự hơn hai trăm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây