Từ Phàm lại đặt tay lên người của Vương Vũ Luân để kiểm tra.
Sau một lúc lâu, Từ Phàm mới chậm rãi rút tay về.
“Từ đại ca, sao rồi?.” Vương Vũ Luân nói.
“Ta không nhìn ra tình hình cụ thể, ta chỉ cảm thấy sức mạnh kỳ lạ trong linh hồn ngươi đã lớn hơn một chút.” Từ Phàm cau mày nói.
“Ta biết rồi.” Vương Vũ Luân thở dài như thể cam chịu số phận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây