Sau khi ánh mắt trở lại bình thường, Từ Nguyệt Tiên còn hơi ngơ ngác, nhưng sau đó lại bắt đầu kích động.
“Sức mạnh này có vẻ khá lớn đó.” Từ Phàm nhíu mày nói.
“Sư phụ, có phải ta lại trúng chiêu không, không mang tới tổn thất gì cho tông môn chứ?” Từ Nguyệt Tiên nhìn nhẫn không gian của mình và hỏi.
“Không sao, sau khi bị câu mất hồn còn nghĩ tới tông môn và vi sư, coi như ngươi còn có lương tâm.” Từ Phàm cười nói.
Giống như kiểu đi bán hàng đa cấp vẫn nghĩ dẫn hắn cùng nhau phát tài, làm cho Từ Phàm không nỡ xuất hiện suy nghĩ muốn trách móc nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây