“Sư phụ, có phải là Chính Phong lại trốn ra được hay không.” Từ Nguyệt Tiên suy nghĩ một chút nói.
“Đó là chuyện sau này, nhất thời Chính Phong sẽ không trốn ra được.”
“Lại nói, nhân quả của các ngươi xem như đã chấm dứt.” Từ Phàm nói, sau đó tựa như lại nghĩ ra điều gì nên bảo Từ Nguyệt Tiên nên làm gì thì đi làm đi, quẻ tượng không có kiếp nạn là được.
Sau khi Từ Nguyệt Tiên đi, Từ Phàm không kịp chờ đợi mà nhìn đống nhẫn không gian trên bàn kia.
“Cảm giác rút giải thưởng đến rồi.” Từ Phàm xoa xoa tay hơi hưng phấn nói, từ nhỏ hắn đã thích mở mấy cái loại hộp ngẫu nhiên này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây