“Bàng các chủ, ngươi quay trở về tông môn tìm tên tiểu tử thối kia trước đi.” Từ Phàm nhìn độn quang phía xa nói.
“Được.” Bàng Phúc nói rồi bay đi về hướng tông môn, từ trước đến giờ hắn không có hứng thú với những chuyện chém chém giết giết.
Lúc này một kiếm khách áo xanh xuất hiện ở giữa không trung, cũng vẫn giống như mười năm trước, áo xanh phóng khoáng, khí chất nho sinh, phong thái như cũ.
Sư Triển nhìn Từ Phàm đang ngồi câu cá trên cự quy, chậm rãi nói: “Đạo hữu vẫn thoải mái nhàn nhã giống như mười năm trước.”
“Không còn cách nào, thiên tư ngu dốt, tu luyện cũng không có tiến bộ, chỉ có thể trôi qua quãng đời còn lại ở giữa núi sông này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây