Lúc này, Đường Thiên Vũ nhìn về phía Lục Trần, ánh mắt lạnh lùng, nói: “Liễu Khuynh Thành, tên rất hay, dáng người cũng rất đẹp, người cũng như tên, gia thế không tệ, tiểu công chúa của một hoàng triều, và vô cũng tài năng, lấy Tử Phượng kiếm của ta đánh bại một võ giả Nguyên Thần cảnh.”
“Ý của ngươi là gì?” Lục Trần cau mày.
Bình thường nếu Đường Thiên Vũ biểu hiện như vậy, thì có nghĩa là nàng có khả sắp ra tay.
Đường Thiên Vũ đột nhiên mỉm cười, một nụ cười thản nhiên: “Nếu cái nữ tử tên Liễu Khuynh Thành của ngươi chết, không biết ngươi có buồn hay không.”
Nhìn thì có vẻ như đang cười, nhưng trong giọng nói lại lại có sự lạnh thấu xương, khiến không khí xung quanh giảm xuống mấy phần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây