Câu trước của Lục Trần khiến Hoàng Kim Cực Viên vui mừng khôn xiết, nhưng câu tiếp theo lại khiến niềm vui của hắn tan biến, tên khốn này vẫn còn thương nhớ thịt của hắn, có phải đã ăn đến nghiện rồi không?
Cự Viên Hoàng Kim lòng như lửa đốt, bởi vì sau khi giao tinh huyết bản mệnh, cái mạng nhỏ của hắn sẽ bị đối phương khống chế, muốn ăn thịt hắn càng dễ dàng hơn.
Khi ấy sống chết của mình chỉ gói gọn trong một ý niệm của đối phương.
Nghĩ đến đây, da đầu Cự Viên Hoàng Kim tê rần, hắn vội vàng nói: “Muốn ta giao tinh huyết không phải không thể, nhưng người phải thề không được có suy nghĩ ăn thịt ta.”
Lục Trần đương nhiên thoả mãn yêu cầu của Cự Viên Hoàng Kim. Thấy đối phương đáp ứng, vẻ mặt Cự Viên Hoàng Kim như thể vừa có quyết định trọng đại, một giọt máu màu vàng bay từ mi tâm hắn ra đến trước mặt Lục Trần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây