Lục Trần khẽ gật đầu, phất tay nói: “Tạm thời không có việc gì, ngươi lui xuống đi.”
“Vâng.”
Thị nữ trả lời một câu, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi thị nữ rời đi, Lục Trần hơi nhắm mắt lại, thả lỏng tâm thần, vận chuyển công pháp, bốn phương tám hướng có sát ý vô tận hội tụ lại, tiến vào trong cơ thể, Lục Trần như lão tăng thiền định, đứng giữa sân nửa canh giờ, bỗng nhiên hơi giật mình, lập tức mở mắt ra.
Cách đó không xa, một lão nhân tóc hoa râm, ánh mắt đầy ý cười nhìn hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây