Tà Thần áo vàng xoay người rời đi cũng không phải là vì không muốn nghe người tu hành Sơn Hải giới trào phúng, hay là nhắm mắt làm ngơ, mà là chọn chỗ khác reo rắc vật chất oán khí. Bởi vì không chỉ có một nơi lạch trời này, hắn muốn rắc vật chất ở những nơi khác, mà hắn còn quyết định phóng thích oán khí bản nguyên.
Oán khí lúc trước của hắn cũng không tính là quá mạnh, nhiều nhất chỉ tiêu hao một ít thể lực nhưng oán khí bản nguyên không giống, có thể hiểu là tinh huyết của võ giả nhân loại, sau khi thiêu đốt sẽ giảm cảnh giới xuống.
Tà Thần áo vàng cũng không quản được nhiều như vậy, từng lời nói trào phúng kia như quanh quẩn bên tai, hắn bị cơn giận làm cho đầu óc choáng váng muốn nhanh chóng reo rắc oán khí bản nguyên.
Dù sao tốc độ thăng cấp của hắn cũng nhanh hơn nghìn vạn lần nhân loại, mà cũng không có giới hạn tu vi, giảm xuống một chút tu vi cũng không có gì lớn.
Bên này, Lục Trần thấy Tà Thần áo vàng chưa hề đi ra thì có hơi tiếc nuối, chẳng lẽ đối phương được khuyên nhủ rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây