“Tỷ, tỷ, ngươi xem tên tra nam này đi, mắng ta như vậy, giữ lại loại nam nhân thối này để làm gì, còn không nhanh một cước đá văng, để mắt không thấy tâm không phiền.” Nguyệt Nhan thấy không mắng lại Lục Trần thì ôm cánh tay Bạch Hi, kéo dài âm thanh làm nũng.
Lục Trần cũng nhìn về phía Bạch Hi, nghiêm túc nói: “Tiểu Hi, tâm lý nữ nhân này có bệnh, là một nữ nhân chanh chua, ngươi phải cách xa nàng một chút, kẻo bị lây bệnh.”
Nguyệt Nhan tức sắp khóc, hốc mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lục Trần, giọng căm hận nói: “Ngươi có tin là ta giết ngươi không?”
“Không muốn nói chuyện với nữ nhân mất cân bằng nội tiết.” Lục Trần nghiêng đầu.
“Dừng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây