Võ Minh xấu hổ và phẫn nộ, lần đầu tiên bị người đánh vào đầu, hơn nữa cũng không có cách nào, hắn am hiểu chiến đấu trực diện, không có cách đối phó với tên trộm hiểu rõ đạo Hư Không.
Toàn bộ hi vọng đều gửi gắm trên người Tây Môn Vũ.
Lục Trần vừa bước vào thế giới hạt giống hư không, khí tức nguy hiểm từ bên trái truyền đến, sau đó một luồng kiếm ý cuộn lên, xé nát đại chưởng ấn hư không từ bên trái bay đến.
Lục Trần quay đầu lại, thấy Tây Môn Vũ đứng cách hắn chừng mười thước.
Tây Môn Vũ híp mắt nói: “Là ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây