Sư Phụ Ngày Nào Cũng Cầu Xin Ta Đừng Đột Phá Nữa

Chương 98: Sao lại là tuân diệu lăng?

Chương Trước Chương Tiếp

Dần dần, màn đêm buông xuống, trong rừng sâu tối đen như mực, chỉ có ánh sao mờ ảo thỉnh thoảng hắt những bóng loang lổ mặt đất.

Tu sĩ áo xám ngự kiếm xuyên qua rừng, trên mặt lộ rõ vẻ oán hận xen lẫn sợ hãi. Dù phía sau chẳng có bóng người, nhưng hắn ta cứ như đang bị ai đó truy đuổi.

Hắn ta mở lòng bàn tay ra, cúi đầu nhìn chằm chằm vào pháp khí ánh vàng. Pháp khí này giống như một la bàn, phản chiếu địa hình núi non, sông ngòi trong phạm vi vài dặm xung quanh hắn ta. Tuy nhiên phạm vi dò xét có hạn, ngoài vùng đó la bàn chỉ hiển thị một màu đen kịt.

Còn về vách núi nơi hắn từng đến trước đó, đã bị bỏ lại phía sau từ lâu, chìm nghỉm trong bóng tối.

Tu sĩ áo xám muốn ngự kiếm thoát khỏi khu rừng, nhưng khu rừng dường như bất tận. Cành cây liên tục quẹt vào má hắn ta, dần dần, vẻ mặt hắn ta lộ ra vài phần nóng nảy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)