Nói đến đây, Ngụy Vân Di tự rót cho mình một chén rượu hoa hồng để nhuận cổ, rồi tiếp tục nói với giọng kể chuyện:
“Vị hôn thê đó cũng coi như tử tế, đã tặng hắn một ít đan dược, cùng một tấm Phi Tiên Lệnh!”
“Muội cũng từ Thần Cung Vấn Đạo ra, biết Phi Tiên Lệnh có ý nghĩa gì —— Hoá ra vị hôn thê vì bồi thường cho Lâm Nghiêu, đã dùng tài nguyên gia tộc, cầu được một tấm Phi Tiên Lệnh từ một vị Hóa Thần chân nhân. Có tấm lệnh này trong tay, dù tư chất của Lâm Nghiêu kém cỏi đến đâu, thì môn phái của vị chân nhân kia cũng sẽ thu nhận hắn. Môn phái đó tuy không thể so với Thượng Tam Tông, nhưng cũng là thành viên của Tiên Minh (Liên Minh Tiên Đạo), coi như chỗ tốt.”
Tuân Diệu Lăng nhướng mày: “Vậy sao hắn lại xuất hiện ở Quy Tàng Tông?”
Nói đến đây, Ngụy Vân Di thở dài một tiếng: “Cũng là trùng hợp. Hắn có một đường đệ (em họ), sợ hắn vào tiên môn rồi sẽ có ngày nổi danh, nên xuống tay hủy Phi Tiên Lệnh của hắn trước. Lâm Nghiêu tuy mất tín vật, nhưng vẫn muốn chạy đến Vấn Đạo Thần Cung thử vận may, giữa đường gặp yêu thú, may mà được một chấp sự trưởng lão ngoại môn của Quy Tàng Tông chúng ta cứu, đưa về làm tạp dịch.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây