Sư Phụ Ngày Nào Cũng Cầu Xin Ta Đừng Đột Phá Nữa

Chương 35: Hạ một bút, thành linh quang

Chương Trước Chương Tiếp

“?” Thương Hữu Kỳ ngơ ngác, chỉ thấy Tuân Diệu Lăng lùi một bước, định thần bấm tay niệm chú, vung tay lên, ba chiếc linh bút lập tức từ trong ống bay ra, hoàng chỉ cũng từ từ bay lên, ngoan ngoãn xếp thành một hàng trên không —— chỉ thấy linh bút linh hoạt như rắn, đi mực trên giấy, mỗi nét đều tròn trịa chỉnh tề, vui sướng tràn trề.

Hạ một bút, thành linh quang!

“Cạch.” Sau khi vẽ xong, ba chiếc linh bút lần lượt rơi xuống, an ổn trở về giá bút ngọc thanh.

Tuân Diệu Lăng thầm thở phào.

Thương Hữu Kỳ mắt sáng lấp lánh, ngoắc tay một cái, ba tấm phù lục bay vào tay hắn. Hắn cẩn thận kiểm tra từng chi tiết, cười nói: “Linh phù có hiệu lực, không có chỗ sai sót.”

“...”

Sau quãng lặng ngắn ngủi, các đệ tử mới như tỉnh mộng, phát ra những tiếng kinh thán:

“Không phải chỉ yêu cầu vẽ liền một nét là được sao? Sao vị Tuân sư thúc này còn vẽ cùng lúc ba lá phù vậy?”

“Thần thức khống chế bút... Chiêu thức ấy thật xinh đẹp! Đừng nói hiện tại nàng ấy mới Luyện Khí kỳ, ta thấy rất nhiều đệ tử Trúc Cơ kỳ cũng không làm được như thế!”

“Đúng vậy. Dù sao cũng là Thiên linh căn, thân truyền Pháp Nghi Phong, tất phải có chút bản lĩnh hơn người. Ngươi tưởng Tạ chân nhân nhắm mắt thu đồ đệ đấy à?”

Triệu Tố Nghê cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc. Nàng ta thay đổi sắc mặt lạnh lùng ban nãy, lại đánh giá Tuân Diệu Lăng từ trên xuống dưới lần nữa: “Tuân sư muội, muội thực sự chưa từng tu tập phù đạo?”

Tuân Diệu Lăng: “Sư tỷ, tuy rằng ta chưa từng tu phù đạo, nhưng ta có tu trận pháp.”

“Tụ Linh Phù, Trệ Không Phù, Truyền Tống Phù. Những chú văn trên phù lục này trong trận pháp đều có biến thể thông dụng. Nếu Tuân sư muội hiểu rõ một trong hai quyển trận pháp 'Âm Dương Ngũ Hành' hoặc 'Càn Khôn Bát Quái', thì có thể vẽ những phù chú này cũng không có gì lạ.”

Trên mặt Thương Hữu Kỳ vẫn nở nụ cười. Chính hắn cũng từng tu qua chút trận pháp, biết vẽ những trận đồ đó tiêu hao bao nhiêu thần thức, phải khắc họa bao nhiêu chi tiết. Vì tỉ mỉ mới ra tinh tế, nên tinh chỉnh trận văn từng chút một là chuyện đương nhiên, nhưng có những trận sư kiệt xuất để tiết kiệm thời gian nhanh chóng thành trận, thì nhất tâm nhị dụng* cũng là chuyện thường.

“Nhất pháp thông, vạn pháp thông*.” Triệu Tố Nghê bừng tỉnh: “Sư tôn thường nói, ba đạo phù - chú - trận thông nhau, dựa nhau mà mạnh, chờ nhau mà thành, thì ra là thế…” Nàng ta hít sâu một hơi, trong lòng có chút áy náy, chắp lễ với Tuân Diệu Lăng: “Xin lỗi, Tuân sư muội, hôm nay là ta quá cứng nhắc.”

Tuân Diệu Lăng mỉm cười đáp lễ: “Sư tỷ khách khí.”

Mâu thuẫn được hóa giải, Tuân Diệu Lăng thuận lợi nhận được ngọc bài vào tràng*.

Tuân Diệu Lăng vừa định vào tràng, liền thấy Thương Hữu Kỳ rất tự nhiên mà sáp lại gần: “Sư muội à, bình thường muội có hứng thú làm chút kinh doanh nhỏ không? Ví dụ như bán linh phù chẳng hạn.” Với tuyệt kỹ của Tuân Diệu Lăng, một người sánh ba đó.

Tuân Diệu Lăng: “Thương sư huynh, một đệ tử thân truyền như huynh thiếu linh thạch sao?”

Thương Hữu Kỳ lộ vẻ hơi khó xử: “Sư muội à, muội không biết đấy thôi. Năng lực tự bảo vệ phù tu bọn ta vốn yếu, ra ngoài toàn dựa vào linh phù trên người. Nếu muốn luyện thêm vài món phù bảo phòng thân, thì linh thạch cũng như nước chảy vào đó...” Nói đến đây, hắn cười mơ hồ, “Huống chi, ai lại ghét tiền chứ?”

Cũng đúng.

Tuân Diệu Lăng cũng không cự tuyệt thẳng thừng: “Để sau này ta rảnh đi. Nhưng bọn huynh bình thường vẽ phù kiếm được nhiều không?”

“Đan tu và phù tu vốn là hai nghề kiếm được nhiều nhất Tu chân giới.” Thương Hữu Kỳ thành thật nó, “Thực ra thì khí tu* ở Nguy Nguyệt Phong cũng kiếm được kha khá.”

Tuân Diệu Lăng nhanh miệng: “Thế trận tu thì sao ạ?”

“Trận tu cũng không tệ. Nhưng thường bán được giá cao đều là trận pháp phòng hộ. Bất kể là tiểu trận tuỳ thân hay đại trận cần trận sư tự đến nơi khác bố trí, nhu cầu trên thị trường đều lấy phòng ngự ngoại địch làm chủ. Nếu sư muội có ý định kiếm tiền tiêu vặt, có thể đầu tư chút công sức vào phương diện này.” Thương Hữu Kỳ nói.

Tuân Diệu Lăng đã hỏi hết những gì muốn biết: “Đa tạ sư huynh chỉ điểm.”

Cũng may, dù sư phụ nàng không quản chuyện, nhưng linh thạch đủ dùng, ít nhất không cần nàng - mầm non duy nhất này - ra ngoài tự lực cánh sinh.

Linh thạch tràn đầy trong túi trữ vật của nàng, chính là cảm giác an toàn!

Cảm tạ sư phụ, cảm tạ sư tổ, cảm tạ sư bá!

——

Chú thích:

(1) Nhất tâm nhị dụng: Làm nhiều việc cùng lúc.

(2) Nhất pháp thông vạn pháp thông: Hiểu môn này suy ra môn khác.

(3) Khí tu: Người tu luyện pháp khí.

(4) Tràng (đạo tràng): Nơi tu đạo/giảng đạo.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)