Tế Linh Đại Trận của Thôi Lam đã khởi động nửa ngày nhưng không hề có chút phản ứng nào.
Hắn ta dùng ánh mắt âm lãnh chết chóc nhìn chằm chằm Tuân Diệu Lăng: “Đám con cháu thế gia kia... đã được các ngươi cứu đi rồi?”
Trong chớp mắt, hắn ta liền nhận ra biến số mà mình bỏ sót là gì: người đã đến cùng Tuân Diệu Lăng, lại bị chính mình phớt lờ.
Thôi Lam cười “ha hả”, ma văn màu xám tro nháy mắt bò đầy mặt hắn ta.
“Quả nhiên, ta không nên nhân từ nương tay. Sớm nên giải quyết hết tất cả những người dính dáng đến ngươi. Như vậy xem ra, kẻ tự xưng là nữ nhi duy nhất của Yến thị, chắc cũng là hàng giả...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây