“Muội không có lỗi gì cả.” Đối phương dịu dàng nói:
“Ta hiểu, lúc đó muội nóng vội, một lòng chỉ muốn cứu ta, nên mới nói như vậy. Huống hồ, những gì muội nói không phải không có lý. Muội từng nói mình có thể tu thành Nguyên Anh, trong nháy mắt, muội đã thật sự làm được. Chỉ cần mở miệng nói, cuối cùng đều có thể thực hiện được. A Lăng, có lẽ muội chưa bao giờ nhận ra, bản thân mình rốt cuộc lợi hại đến nhường nào.”
Lúc mọi người rơi vào bóng tối, nàng giống như một vầng trăng sáng trên cao.
Huống hồ vầng trăng ấy có tâm, soi sáng cho thế nhân.
Hắn ta sao lại nỡ lòng trách cứ nàng chứ? Chỉ cảm thấy thực lực của mình không đủ mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây