Không khí trong rừng chững lại một cách vi diệu.
Sau nháy mắt, những hoa văn ma quỷ dữ tợn trên mặt Vân Túc lập tức biến mất. Nàng ta ngoan ngoãn thu lại làn sương thơm ngút trời và những dây leo xanh lục, biến trở về bộ dạng yếu ớt bất lực như lúc ban đầu:
“Tiên sư!”
Sáng mắt nàng ta lưu chuyển, mái tóc rối bời, nhu nhược đáng thương quỳ sụp xuống đất, nước mắt lưng tròng: “Tuân tiên sư, xin ngài tha cho ta một mạng! Ta tuy là yêu, nhưng chưa từng hại người. Hôm nay là ta mù mắt mới mạo phạm tiên sư! Xin ngài tha cho ta đi!”
Ba người Tuân Diệu Lăng: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây