Đám người Tuân Diệu Lăng được tiểu nhị dẫn thẳng lên tầng cao nhất, cũng chính là ban công mà họ đã thoáng thấy khi đi thuyền trước đó.
Trên ban công tuy đã bày biện tiệc rượu, nhưng vẫn rất rộng rãi. Tiếng đàn sáo nhã nhạc du dương uyển chuyển, dáng múa của vũ nữ thiết tha động lòng người. Giữa cảnh tượng gấm vóc lộng lẫy, một nam tử trẻ tuổi mặc bộ kim bào Kỳ Lân đang ngồi, phía sau là tám người hầu mặc cẩm y xếp thành một hàng, mỗi người đều bưng đồ vật khác nhau để hầu hạ, phô trương đến dọa người.
Thấy đám người Tuân Diệu Lăng đi lên, thành chủ lập tức đứng dậy nghênh đón:
“Thương tiên sư! Không thể tiếp đón từ xa, không thể tiếp đón từ xa —— ta cuối cùng cũng đã chờ được các vị đến rồi!”
Đối phương sải bước lên phía trước vài bước, hành lễ với Thương Hữu Kỳ, sau đó đảo mắt nhìn Triệu Tố Nghê và Tuân Diệu Lăng bên cạnh, cười nói: “Không biết hai vị tiên tử đây là...?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây