Rất nhanh, mấy cỗ “thi thể” tái nhợt trên đất dần dần hiện lên huyết sắc của người thường, còn khôi phục hơi thở yếu ớt.
Còn những tu sĩ trước đó chưa bị hút hồn phách đã tỉnh lại trước.
“Ừm...? Đây, đây là đâu. Đầu ta đau quá.”
“Ta hình như mơ một giấc mộng rất dài. Mệt mỏi quá. Nhưng sao ta không nhớ rõ mình mơ thấy gì...”
“Mặt trăng! Chúng ta không phải đuổi theo mặt trăng đến đây sao? Mặt trăng đâu rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây