“Ngươi ra tay đi.” Tuân Diệu Lăng nhàn nhạt nói, “Nói cứ như có ai ép ngươi không được ra tay vậy.”
Trán Lâm Nghiêu giả nổi gân xanh, lập tức vận chuyển linh lực, trường kiếm bao bọc kim quang ngang nhiên xuất vỏ —— trong thế kiếm lại ẩn chứa tiếng rồng vàng gầm thét!
“Hoa hòe hoa sói.” Tuân Diệu Lăng bình luận. Xem ra hắn ta yếu hơn nàng tưởng.
Giơ tay, nhẹ nhàng chém ra một kiếm.
Kiếm quang trắng như tuyết không biết từ đâu đến, trong nháy mắt đã áp sát trước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây