Khương Tứ chỉ vào vật thể không rõ ràng ở trong góc: “Muội thấy đống màu đỏ kia không, đó là Thiên sư đệ. Nửa canh giờ trước hắn đã bị đánh hôn mê, hiện tại vẫn chưa tỉnh lại.”
Sau đó hắn lại chỉ một nam tử ôm một đoạn áo lam ở cách đó không xa: “Đó là Thanh Hoằng công tử của Ngọc Gia, hắn là âm tu. Vừa rối cầm của hắn cũng bị đánh vỡ làm đôi, có vẻ hiện tại hắn vẫn chưa khôi phục tinh thần đâu.”
Ôn Vân nhìn xung quanh, không hề phát hiện nguy hiểm nào, nơi này bình tĩnh như một căn phòng tối bình thường.
“Hả? Nơi này có trận pháp gì rất lợi hại sao? Vì sao ta chưa thấy gì vậy?”
Khương Tứ ho khụ khụ, sắc mặt vàng như nến, hơi thở chập chờn gian nan vươn tay chỉ về nơi cách Ôn Vân không xa: “Muội thấy kiếm tu kia không? Chính là người đó, hắn chính là linh trận này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây