Đám người vô cùng kiếp sợ, ngay cả các sư huynh cũng có chút buồn bực, rốt cuộc là ai tinh mắt như vậy, thế nhưng theo chân bọn họ giật tiền.
Ôn Vân ngơ ngác quay đầu lại thì thấy Diệp Sơ Bạch đi ngược đám người, chậm rãi đi về phía nàng.
Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hắn: “Huynh thế nhưng cũng có hứng thú với chuyện này?”
Diệp Sơ Bạch nhíu mày, biểu cảm nhàn nhạt: ‘“Không có hứng thú.”
Dừng lại một chút, hắn không đầu không đuôi bổ sung thêm một câu: “Ta cũng không vừa mắt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây