Ôn Vân Tụ vô thức nhận lấy, đợi sau khi nhìn rõ đây là vật gì thì hai mắt dần dần trợn to, giọng điệu kích động: “Lại là cái này! Mộng Nhiên sư tỷ, tỷ thật không hổ là hảo tỷ muội của ta!”
Lời này nghe thế nào cũng có chút vặn vẹo, hình như là Ôn sư muội tức giận đến mức bắt đầu châm chọc lại.
Mộng Nhiên rất bất an, tình cảm với Ôn Vân nhiều năm như vậy, nàng quả thực không muốn mất.
“Ôn sư muội, ta...”
“Ngươi biết ta thích Mộng tiên nhân, cho nên cố ý vì ta đoạt bộ bản giới hạn này, tâm ý như vậy ta thật sự rất cảm động!” Ôn Vân vội vàng nhận lấy sách, nắm chặt tay Mộng Nhiên: “Ta nghe nói quyển sách này rất khó đoạt, chắc ngươi cũng bỏ ra nhiều tiền, hai tay thu được nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây