Chỉ sau khi kết thúc đại lễ đãi người, sự vụ của những người này đều rơi xuống đầu Túc Viên chân nhân.
Lúc đầu lão kiếm tu còn rất đắc ý, chỉ là đến sau này lão cũng bắt đầu chống đỡ những người này, đuổi tới trên Chử Phong.
Hai người vốn nên bận rộn nhất lúc này đang ngồi dưới tán cây bạch mai, một người uống trà một người uống rượu, tụ tập chơi cờ ca rô, thật là nhàn nhã tự tại.
“Những người bên ngoài kia đều là nhằm vào các ngươi mà đến, hai ngươi thì hay rồi, chạy đến đây trốn nhàn rỗi!” Túc Viên chân nhân hận khoan sắt thành thép nhìn hai hậu bối, nhất là nhìn thẳng vào Diệp Sơ Bạch: “Diệp tiểu tử, ngươi chính là chưởng môn một phái!”
Diệp Sơ Bạch thay Túc Viên rót trà đưa tới, lúc này mới nhẹ nhàng mở miệng: “Ta không còn là chưởng môn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây