Ngọc Thanh Lam cực kỳ thông thấu, Ôn Vân vẽ trận pháp không gian truyền tống trên giấy, lại giảng giải mấy tiết điểm, hắn liền biết được mấu chốt trong đó, thử vẽ phác thảo vị trí trên đảo tương ứng lên, viết xuống bình ổn phiêu dật, đường nét vẽ ra cũng cực đẹp.
Ôn Vân lại chỉ điểm cho hắn mấy chỗ, Ngọc Thanh Lam im lặng lắng nghe, lập tức chân thành nói cảm ơn, sau đó quỳ ngồi trên mặt đất, khi thì trầm tư địa hình đảo mây, khi thì ngẫm nghĩ trận pháp lớn như vậy nên bố trí như thế nào.
Bóng lưng hai người bọn họ kề sát nhau, nhìn dáng vẻ cực kỳ hài hòa.
Diệp Sơ Bạch đột nhiên cảm thấy đôi mắt có chút khô khốc, hắn muốn mở mắt, nhưng thân thể vẫn không nhúc nhích, cứ cố chấp nhìn bóng lưng kia như vậy, trong lòng tuôn ra hàng vạn loại khó chịu không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Mặc dù như thế, hắn cũng không tiến lên ngăn lại. Diệp Sơ Bạch biết Ôn Vân đang làm chính sự, mình không tiện quấy rầy, chỉ có thể im lặng đứng một bên chờ đợi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây