Không đợi nàng nói xong, Diệp Sơ Bạch đã tự nhiên tiến lên, chuẩn bị giúp đỡ Ôn Vân bày trận.
Nhưng mà Ôn Vân dường như thật sự không có ý định nói xong câu này.
Ánh mắt cô ta cổ quái liếc nhìn Diệp Sơ Bạch, cuối cùng lắc đầu, ho nhẹ một tiếng tiếp tục nói: “... Ngươi tới mài mực giúp ta đi.”
Ôn Vân vốn thuận miệng muốn nói ngươi tới giúp ta họa trận, nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ đến họa công của Diệp Sơ Bạch, nên hình dung như thế nào mới tốt đây? Dù là móng vuốt mập mạp của Tiểu Hỏa Long có thể vẽ thành hình tròn, nhưng tay của Diệp Sơ Bạch vững như vậy, lại vĩnh viễn xiêu xiêu vẹo vẹo, quả thực khó coi.
Cho dù nàng không nói rõ, nhưng thông minh như Diệp Sơ Bạch há có thể nhìn không thấu Ôn Vân ghét bỏ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây