Ở Đông Huyền Phái, cho dù là trĩ đồng trẻ tuổi vừa mới biết cầm kiếm cũng biết đạo lý này, bọn họ có thể chịu được môn quy nghiêm khắc, cũng có thể chịu được cuộc sống thanh hàn như khổ hạnh tăng, lại không thể chịu được cầm một thanh kiếm kém cỏi. Kiếm của Thương Vô Ương chính là Thượng Huyền Tiên Tôn mang theo hắn ở trong hàng vạn hàng nghìn thế giới chậm rãi sưu tập thành âm hàn minh thiết chế, trời sinh mang theo âm khí, thích hợp với Sát Lục pháp tắc nhất, đây mới là một thanh kiếm tốt.
Về phần thanh kiếm này của Diệp Sơ Bạch, nếu ném vào trong Đông Huyền Phái, sợ là chỉ xứng làm củi đốt mà thôi.
Kiếm tu này phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ kiếm này giấu huyền cơ khác?
Nhưng Thương Vô Ương còn chưa kịp dò xét kỹ càng, Diệp Sơ Bạch đã đạp không bay dọc theo con đường ánh sáng phi thăng kia. Áo bào trắng của kiếm tu này bị gió thổi bay phất phới, trong tay mặc dù chỉ có một thanh kiếm gãy, nhưng mà trên người bỗng nhiên bộc phát ra một luồng kiếm ý bễ nghễ thương sinh. Sau khi một tiếng phượng hoàng ngân vang, lại thấy chỗ kiếm gãy kia như dấy lên một luồng hào quang kim hồng, nửa hư nửa thực, ánh lửa sáng rực chiếu vào nửa bên mặt hắn, để lộ ra vẻ đẹp yêu dã trước nay chưa từng có.
“Kiếm ý hóa hình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây