Mà lần này sở dĩ Thương Vô Ương đi ra, cũng là bởi vì xưa nay con đường tu hành bằng phẳng của hắn rốt cục gặp phải bình cảnh, muốn vân du các giới tìm kiếm cơ duyên đột phá, vừa vặn tông môn muốn phái người đến Vân Hải giới dò xét chuyện đệ tử vẫn lạc, hắn liền đi theo.
Nhưng từ Đông Huyền giới tới Vân Hải giới, hắn nói không quá mười câu, gần như tất cả thời gian đều là ôm kiếm của mình mà trầm ngâm suy nghĩ, sau khi tiến vào Vân Hải giới, lập tức tiến vào Vân Hải tháp giết người.
Ngay cả Trương trưởng lão, tuy rằng ỷ vào tuổi tác đại bối phận cao có thể gọi đối phương một tiếng sư đệ, nhưng cũng có chút sợ hãi hắn.
Bên này cẩn thận nói rõ nơi đoàn người đi, thấy Thương Vô Ương hoàn toàn không quan tâm, một chút đáp lại cũng không cho, vì giảm bớt xấu hổ, hắn ta che miệng ho khan hai tiếng hỏi: “Thương sư đệ, chẳng lẽ là tu hành có thu hoạch nên mới đi ra?”
“Không phải.” Nhắc tới tu hành, Thương Vô Ương rốt cuộc cũng có phản ứng, hắn lạnh lùng trả lời: “Là không thu được gì, cho nên đi ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây