Hắn cất cao giọng nói: “Ôn sư muội, tuy nói bây giờ muội thấy ta chật vật, nhưng muội nghĩ xem, Vân Hải giới nhiều mây như vậy, vì sao nó lại đơn độc đi theo ta mưa? Hơn nữa bị mưa xối khiến ta không thể nào ngủ được, có thể có được càng nhiều thời gian tu hành, có lẽ đợi ta trải qua lần lịch lãm này, tương lai có thể lĩnh ngộ ra công pháp thần bí của Vân Hải giới thì sao?”
Hiểu rõ đoàn mây này đến cùng là vật gì mấy người hai mặt nhìn nhau, thực sự không đành lòng đâm thủng hùng tâm tráng chí của Thẩm Tinh Hải.
Chu Nhĩ Sùng nhìn thấy mà trong mắt tràn đầy hâm mộ: “Khí vận của Trầm sư đệ thật sự nghịch thiên, loại chuyện tốt này sao lại không tới phiên ta chứ?”
Ôn Vân: “... Thật ra ngươi không cần thiết phải hâm mộ hắn.”
Mấy người bên này đang khí thế ngất trời xây ao, Ôn Vân và Diệp Sơ Bạch nhìn một lát cũng không nhàn rỗi, đều xắn tay áo gia nhập hàng ngũ thợ xây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây