Hai người định ra lý do này, lại cao cao hứng hứng hô một đống rượu thịt, còn gọi hồ tộc mỹ nhân đến bồi bọn họ uống. Đông Huyền Phái xưa nay môn quy sâm nghiêm, đừng nói hồ tộc mỹ nhân, ngay cả rượu cũng hiếm thấy, mỗi ngày trừ luyện kiếm chính là luyện kiếm, phen này thật không dễ gì đến được hương sắc đẹp đẽ như Vân Hải thành, tất nhiên là muốn nắm chặt cơ hội hưởng thụ.
Mắt thấy bầu không khí bên kia càng ngày càng sôi nổi, Mị Ly Nhất Tự Mi cũng bị mỹ nhân Hồ tộc câu được mắt không rời được, Diệp Sơ Bạch nắm chặt Ôn Vân, sau khi lưu lại một nắm nguyên tinh trên bàn, nhanh chóng mang nàng rời khỏi tửu quán này.
Bởi vì có nguyên lực của Ôn Vân yểm hộ, cộng thêm hai người kia không chú ý tới góc này, cho nên lần này thuận lợi chạy ra.
Hai người không dám dừng lại quá lâu ở chỗ này, ăn ý bước nhanh ra ngoài thành, cũng may lần này cuối cùng không gặp chuyện ngoài ý muốn, thuận lợi ngự kiếm rời khỏi thành.
Ôn Vân quay đầu lại, nhìn bóng dáng Vân Hải Thành càng lúc càng xa, mới thở phào một hơi, nói ra một câu đã nhẫn nhịn rất lâu: “Bọn họ còn rất phối hợp với chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây