Chỉ là khi đối mặt Ôn Vân, hắn lại cảm thấy mỗi một câu nói ra khỏi miệng đều giống như đang giảo biện, sợ nàng sẽ cảm thấy trong ngoài mình không giống hoặc là tục lệ, những chi tiết nhỏ trước kia chưa từng để ý kia chẳng biết tại sao luôn được cất đi rất nhiều.
Diệp Sơ Bạch rũ mắt nhìn Ôn Vân, lặng yên lưu ý vẻ mặt biến hóa của nàng.
Cũng may nàng chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.
“Ngươi nói đúng, ta thường dùng trượng, không nghĩ tới vấn đề này.” Ôn Vân cau mày nghiêm túc suy nghĩ, cẩn thận nói: “Sau này sư huynh bọn họ đến đây tiêu tiền sẽ càng lớn, chúng ta phải làm chút tiền tài mới được.”
Nàng vỗ mạnh tay, vô cùng đau đớn nói: “Tiền bối cũng thật là, một cú ném này lãng phí của chúng ta hai vạn nguyên tinh! Phá của!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây