Nghi Vũ cánh rũ cụp xuống, đầu cũng cúi thấp, mỹ nhân lúc trước chỉ xứng cường giả có được những lời nói nhảm kiểu đó nửa câu cũng không dám nói, chỉ sợ mình vọng động một chút sẽ bị giết, chỉ thấp thỏm nhìn chằm chằm tay Ôn Vân, chuẩn bị đợi nàng không chú ý thì nhanh chóng chạy ra khỏi lôi đài.
Đầu ngón tay trắng thuần kia vươn tới hắn...
Chính là lúc này!
Nghi vũ nhanh chóng lăn một vòng, tuy nói động tác chật vật không chịu nổi, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi lôi đài nguy hiểm này, trở lại khu vực an toàn bên ngoài.
Hắn lập tức phấn chấn hẳn, cười ha hả với Ôn Vân, ánh mắt gian xảo kêu gào: “Ha ha, ngươi định giết ta? Bây giờ e là không còn cách nào khác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây