Nói xong, theo bản năng tay trái sờ kiếm, tay phải sờ ma pháp bổng, đợi nắm chặt, giãy dụa muốn đứng lên.
“Ta nên dậy luyện kiếm.”
Mộng Nhiên sư tỷ giống như đè hắn lại: “Sắc mặt ngươi kém như vậy, đừng nhúc nhích, mau nghỉ ngơi đi.”
Hầu kết hắn lăn lộn, tầm mắt im ắng đảo qua tất cả mọi người trong phòng, cuối cùng hơi có vẻ thận trọng mở miệng: “Lúc trước ta ngất đi từng thấy chân trời có dị quang sáng lên, nhìn rất giống kim quang lúc trước khi Ôn sư muội rời đi...”
Nửa câu sau hắn không dám nói, có lẽ là mình hoài nghi nằm mơ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây