Một trăm hai mươi hai đạo thiên lôi.
Thời điểm này Ôn Vân lại có thể thất thần, tìm vui trong khổ mà nghĩ, đây đúng là một con số không dễ nghe.
Nhưng nên kết thúc rồi, đây đã là cực hạn của nàng.
Khi nàng đưa ra lựa chọn này, đóa kiếp vân treo trên đỉnh đầu hơn nửa năm giống như có linh tính dần dần tán đi, ở trong nháy mắt ánh mặt trời chiếu xuống, một tia kim quang trên đỉnh trời rủ xuống rơi xuống trước mắt thiếu nữ, trải thành một con đường phi thăng.
Giờ phút này đang là bình minh, thiên địa yên tĩnh chậm rãi, tiểu Hôi Tước rời nhà hồi lâu vỗ cánh phành phạch bay trở về trong tổ của Đệ Thập Phong, trên cành sương mù ngưng lộ, sau khi không còn tiếng sấm đáng sợ kia, tất cả mọi thứ đều khôi phục trạng thái bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây