Vừa nhắc tới việc này, nụ cười trên mặt Mộng Nhiên sư tỷ liền biến mất, ngữ khí trầm trọng nói: “Bản thảo cũng không còn.”
“Cái gì?!”
“Đêm qua ta vừa sao chép xong bản thảo, bên ngoài không biết tại sao đột nhiên lại có một tiếng sấm đánh xuống, dọa ta giật mình, vô ý đụng đổ một đống mực, bản thảo đều bị hủy, ta chỉ có thể viết lại.”
Ôn Vân nghe bọn họ nói thầm ở phía sau, trong lòng nghi hoặc không thôi, quay đầu lại: “Các ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Không có gì.” Chu Nhĩ Sùng nhanh chóng đứng thẳng người, lúc này đầu óc của hắn lại xoay chuyển rất nhanh: “Ta nói với Mộng Nhiên sư tỷ đừng cầm kiếm, đợi lát nữa đừng câu dẫn Thẩm sư đệ xúc cảnh thương tình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây