Nghe Ôn Vân nói Thẩm Tinh Hải có thể tỉnh, trong lòng Chu Nhĩ Sùng cuối cùng cũng cảm thấy tốt hơn một chút, chỉ là vừa nghĩ tới thảm trạng của Thẩm Tinh Hải bây giờ, hắn vẫn không nhịn được cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ôn sư muội, tay phải của Thẩm sư đệ, còn có thể mọc lại không?”
Thân thể Thẩm Tinh Hải bị Mặc U hóa thành cự mãng cắn mất gần nửa người, toàn bộ tay phải đều không còn. Khi một kiếm tu biết được mình không thể lại cầm kiếm... Chu Nhĩ Sùng không cách nào tưởng tượng sau khi hắn tỉnh lại sẽ phản ứng thế nào.
Trong lòng Ôn Vân trầm xuống.
Nàng cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, nếu như Thẩm Tinh Hải là tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở lên thì cũng còn có hi vọng đoạn thủ trọng sinh, nhưng mà hắn chẳng qua là tu sĩ Kim Đan kỳ mà thôi.
Hai người nghĩ tới chuyện này tâm trạng đều rất nặng nề, Ôn Vân thở dài một hơi, lại phấn chấn nói: “Thẩm sư huynh là một mệnh cách gặp dữ hóa lành, khí vận của hắn bất phàm, có lẽ sẽ có kỳ ngộ mới đang chờ hắn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây