Diệp Sơ Bạch nhàn nhạt liếc nó một cái, nhận ra tảng đá kia bất quá là đá hổ phách bình thường mà thôi, một khối hạ phẩm linh ngọc cũng không đáng, bất quá ngược lại là rất phúc hậu mà đáp ứng.
Tiểu Hỏa Long được “người tốt” hứa hẹn chợt cảm thấy an tâm, thở hồng hộc lại chạy ra ngoài.
Lần này nó đi cực lâu, đến ngày thứ hai lúc ánh sáng mới trở về.
Tiểu Hỏa Long trước tiên xông qua nhìn nhìn hổ phách mình nhặt về, phát hiện nó bình yên vô sự vẫn chưa bị trộm đi thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, vô cùng vui vẻ há to miệng, từ trong bụng béo phun ra một đống bảo thạch lung tung lộn xộn.
Diệp Sơ Bạch lại liếc mắt nhìn, phân biệt chủng loại bên trong, lấy ánh mắt độc ác của kiếm tu đánh giá ra giá trị của đống đồ vật này... Ừm, đại khái giá trị hai khối trung phẩm linh ngọc, có tiến bộ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây