Hắn bình tĩnh nói một câu, cũng không hỏi Ôn Vân vì sao cây trượng linh này lại hoàn toàn khác với nàng miêu tả, dường như đã sớm biết “Hắn” thật ra là “nó” rồi, còn biết nó là một con rồng béo, nhẹ nhàng thong dong che giấu sự chua xót lúc trước lặng lẽ tuôn ra.
Quả nhiên, Ôn Vân bị sự bình tĩnh của Diệp Sơ Bạch hù dọa, mặt lộ vẻ khâm phục: “Lần đầu tiên ngươi nhìn thấy rồng của giới ma pháp lại không kinh ngạc, quả nhiên là người đã từng trải qua nhiều chuyện, nói đi cũng phải nói lại, thật ra từ lúc ngươi biết vũ khí trước kia của ta là Long Cốt pháp trượng thì đã đoán được trượng linh thật ra là một con rồng đúng không?”
“Ừm.” Diệp Sơ Bạch mặt dày gật đầu, nhận ra.
“Cho nên ngươi vừa mới đi về phía sau, thật ra là biết nó hơi mập, sau khi hiện hình sẽ chiếm không ít đất, cho nên thay nó chuyển vị trí đúng không?”
“Đúng vậy.” Diệp Sơ Bạch rốt cuộc cũng nói dối không đỏ mặt!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây