Bạch Ngự Sơn vẻ mặt chấn kinh, cự kiếm trong tay rơi xuống đập vào chân, cứ như vậy hắn còn chưa kịp phản ứng, vẫn khiếp sợ ngồi yên ở đó.
Việt Hành Chu khó khăn lắm mới bắt được cơ hội uống hai chén, lúc này cảm giác say dâng lên, ợ một hơi, mặt đỏ bừng lên, vỗ mạnh xuống bàn một cái: “Thật... Thật sự là buồn cười, ta không tán thành hôn sự này!”
“Hả?” Mắt Hứa Vãn Phong sáng lên, trong nháy mắt cảm thấy có vướng mắc không bình thường, lập tức truy vấn: “Vì sao không tán thành? Chẳng lẽ ngươi có lòng gì không thể cho ai biết với Ôn sư muội sao?”
“Ôn sư muội...” Việt Hành chu say khướt, mơ hồ không rõ nổi giận nói: “Nàng mới mười sáu tuổi, nàng vẫn còn là con nít, sao sư phụ có thể hạ thủ được!”
Nói xong, hắn lảo đảo sử dụng Ngự Kiếm Thuật, vừa nấc rượu vừa nhảy lên phi kiếm, miệng còn hào khí vạn trượng nói muốn cho sư phụ tỉnh ngộ, không thể chà đạp tiểu cô nương như vậy...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây