Lão giả ngồi trên cao nhất khô tọa trong đám mây, thật lâu sau hắn mới tản đi mây mù. Các đệ tử tông môn lúc này mới lần đầu tiên nhìn thấy diện mục thật của vị Thái Thượng trưởng lão này.
Hắn bước đi cực kỳ chậm rãi, từng bước một đi xuống, cuối cùng đến trước mặt nam tử trẻ tuổi, trong mắt hình như có chút mờ mịt, cuối cùng thở dài một tiếng, khom lưng thật sâu bái xuống.
“Diệp sư huynh, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ.”
Một tiếng hô này vừa ra, mọi nơi đều kinh hãi.
Chu Nhĩ Sùng và Bao Phích Long gần như trợn tròn mắt, hai người hai mắt nhìn nhau, há to miệng, ba chữ “Diệp sư đệ” muốn nói ra bị nuốt trở vào, trong mắt chỉ còn lại vẻ khiếp sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây