Duy nhất may mắn chính là Phượng Hoàng Mộc chưa sinh linh, lúc trước Diệp Sơ Bạch sống nhờ bên trong tái tạo linh lại đi ra, cho nên hiện tại đưa Ngọc Thanh Lam đi vào cũng không phiền toái giống như đoạt xá.
Tốt xấu gì bên trong cũng không có dân bản địa, sẽ không đánh tan sợi hồn này.
“Không có việc gì, có ta che chở.”
Lúc Ôn Vân nói chuyện đã bất động thanh sắc điều ra năng lượng màu vàng trong đan điền, giống như sợi tơ thấm vào trong đan điền của Diệp Sơ Bạch, Diệp Sơ Bạch lập tức hiểu rõ, một đạo ánh sáng nhạt cỡ hạt gạo bị hắn đẩy ra, dung nhập vào trong hào quang màu vàng.
Trong mơ hồ, Ôn Vân thấy được một thân ảnh ôn nhuận thanh nhã trong chùm sáng màu vàng kim này, khí tức yếu ớt như ánh nến lung lay sắp tắt, nhưng vẫn kiên trì cúi đầu thật sâu với hai người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây