Nghe đến đó, Ôn Vân nhìn về phía đó, quả thật phát hiện trên đảo này đều trồng hoa anh đào trắng như tuyết, giống hệt như đảo Xuy Tuyết mà ngày trước nàng từng thấy, lãng mạn duy mỹ đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
“Vậy phàm nhân ban đầu ở chỗ này thì sao?”
Ôn Vân hỏi câu này xong, hai người phía dưới hàm hồ nói: “Hải thượng đảo rất nhiều, có lẽ bọn họ đã dời đến hòn đảo khác rồi.”
Bọn họ đương nhiên không biết, đối với Xuy Tuyết Đảo mà nói, những phàm nhân này không thể sánh bằng hoa anh đào của đảo chính, cho nên tiên môn ra lệnh, những phàm nhân kia chỉ có thể nhịn lệ tiếp nhận vận mệnh trôi giạt khắp nơi, ai dám không theo?
Về phần những người này sau đó đi nơi nào, những người này trên đường tìm kiếm hòn đảo mới sống hay chết, bọn họ là khinh thường hỏi qua, so sánh với tính mạng của những con kiến kia, anh đào trên đảo nở có đủ tốt hay không mới là đại sự bọn họ chú ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây