Dưới cái nhìn chằm chằm của ba người, Diệp Sơ Bạch chậm rãi xắn tay áo rộng thùng thình, bắt đầu công việc nướng cá.
Lật mặt bôi dầu, rắc muối rải tương.
Đôi tay cầm kiếm giết người kia làm thức ăn cũng đẹp mắt như vậy.
Hứa Vãn Phong và Bạch Ngự Sơn bị dọa đến không dám lên tiếng, mà cảm xúc trong lòng càng đi thuyền càng phức tạp, than nhẹ một tiếng.
Giọng nói của hắn ta ép xuống cực thấp: “Sư đệ, các ngươi còn nhớ rõ lúc chúng ta mới vào sư môn, bởi vì tuổi nhỏ dễ đói, sư phụ cũng thường tự tay nấu cơm cho chúng ta không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây