Nghe được tin tức này, Ôn Vân lập tức ném tia xấu hổ vừa rồi ra sau đầu, kinh hỉ nói: “Ngoại hải thế mà còn có cá? Ta đây muốn ăn cá nướng, hơi cay.”
Hắn gật đầu, vừa dẫn nàng đi ra ngoài, vừa trả lời một cách tự nhiên: “Được, vậy lát nữa ta đi nướng cho ngươi.”
Ba người trong phòng nhìn nhau.
Sau khi bước ra khỏi phòng, Diệp Sơ Bạch vẫn có thể mơ hồ nghe thấy giọng nói bên trong: “Sư phụ lão nhân gia thật sự là hiền lành hòa ái, rất khoan dung và cưng chiều Ôn sư muội.”
“Đúng vậy a, sư phụ lão nhân gia người...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây