Hai con sói ở trước mặt chúng nó có vẻ nhỏ yếu vô tội, kẹp chặt đuôi, kêu ô ô nhìn về phía Ôn Vân, chết sống không muốn đi vào.
Diệp Sơ Bạch tiến lên, vỗ vỗ đầu hai con sói, sau đó lấy hai miếng đồ ăn vặt từ trong ngực Ôn Vân đút cho chúng nó, lúc này mới dỗ chúng nó đi vào.
Ôn Vân trầm mặc một lúc lâu, luôn cảm thấy thần sắc cử chỉ của hắn lúc này cực kỳ giống lúc đút cho nàng ăn.
Nhưng nhìn dáng vẻ tự nhiên của Diệp Sơ Bạch, nàng cũng chỉ có thể đè nghi hoặc trong lòng xuống, chuyên tâm nhìn lôi đài thi đấu.
Vừa thấy Ôn Vân đã thở dài: “Không hổ là ma tộc chiến đấu, mới sáng sớm đã có nhiều người tới như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây