Cho dù là nơi linh khí dồi dào, hay là nơi tràn đầy ma khí, cây cối vẫn cắm rễ dưới lòng đất và luôn không ngừng sinh sôi, nảy nở.
Cây cổ thụ cao rậm trên đỉnh đầu như muốn che đậy tất cả ánh sáng mặt trời mờ ảo. Dây leo và cành khô nằm rơi vãi dưới chân, nếu không chú ý cả người sẽ bị cuốn vào đó.
Thiếu niên tên Hắc Thạch kia cầm rìu của bà lão, còn thiếu niên tên A Hưu kia cầm một cây gậy gỗ. Hai người nhanh chóng băng qua khu rừng rậm như hai con khỉ, vừa nhảy về phía trước, vừa mở đường cho ba người phía sau.
“Khi còn trẻ người trong thôn đều gọi ta là A Hoa. Sau này lớn tuổi, bên người đều là vãn bối, sau đó bọn họ gọi ta là bà bà. Hai vị tiên trưởng gọi có thể gọi ta là A Hoa.”
Dù sao A Hoa bà bà cũng lớn tuổi, dù có tu vi chống đỡ, nhưng đi đường vẫn có chút run rẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây