Hai người cùng cười hì hì quay đầu nhìn lại, theo thói quen hỏi một câu: “Thẩm sư đệ, đệ xem câu này của ta học được có phải rất tinh túy không?”
“Thẩm sư đệ….?!”
Bên cạnh bọn họ hoàn toàn không có bóng dáng của vị tiểu sư đệ ngày thường vẫn ôm kiếm giả vờ lạnh lùng nọ.
Ôn Vân lập tức đứng dậy. Ngày thường ngoài những lúc nói mấy câu khí thế ra, Thẩm Tinh Hải quả thực không hay nói nhiều.
Thế nên vừa rồi nàng còn tưởng hắn ở ngay cạnh mọi người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây