Ngọc Thanh Hoằng cùng lắm chỉ là một tiểu bối bình thường. Hơn nữa còn là người thuộc gia tộc khác, Tạ gia dựa vào đâu mà có thể tin tưởng hắn chuyện lớn như vậy?
Lần này không để Ôn Vân chờ lâu, Ngọc Thanh Hoằng đã chậm rãi đứng dậy, bước từng bước tới trước mặt Tạ Tầm, lạnh lùng cười đáp: “Tạ Tầm, đây là thái độ của ngươi đối với lão tổ sao?”
Tạ Tầm giận tím mặt: “Ngươi không phải lão tổ ta! Lão tổ Tạ gia ta không bao giờ làm chuyện độc ác…..Khiến người khác rợn tóc gáy như vậy!”
Nói rồi, hắn chợt nhớ tới cảnh tượng kinh hoàng ngày ấy.
Nhiều năm về trước, khi đó thọ nguyên của lão tổ Tạ gia gần cạn kết, sắp bước vào tọa hóa, suốt ngày đều ở trong viện không ra, trên người tràn đầy tử khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây