Dáng vẻ cường điệu nàng thể hiện ra này hoàn toàn không phù hợp với phong cách và tính cách của nàng. Nếu có người quen biết Ôn Vân ở đây, khẳng định sẽ nói rằng người trước mắt này là Ôn sư muội giả. Nhưng may mắn, đối phương không hề quen biết nàng.
“Chu sư huynh! Bao sư huynh! Các huynh ở đâu?”
Nàng mím môi, cẩn thận thăm dò xung quanh, siết chặt lấy góc váy, vừa đề phòng vừa lo sợ nhìn cảnh vật xung quanh.
Nhưng mà trong lớp sương mù này ngoài cơn gió lạnh buốt và bóng tối vô biên vô hạn ra thì chỉ có cỏ hoang khô héo, khó khăn lắm mới nhìn thấy ở dưới chân. Nàng chạy chậm về phía trước, muốn sử dụng linh lực nhưng mãi không thể thành công. Cuối cùng chỉ có thể hoảng sợ kêu lên: “Nơi này thật kỳ quái! Vì sao ta không thể sử dụng linh lực!”
Trong bóng tối không ai trả lời nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây