Đây vốn là một chuyện cực kỳ nhỏ trên công trường, lúc nào cũng xảy ra, nhỏ đến mức không đáng để ghi nhớ, cũng không biết tại sao lại được nhắc ra để nói riêng.
Nhưng ánh mắt Lý Tiêu lại dừng lại ở mấy người đó.
“Sẽ có, chắc chắn sẽ có.” Lý Tiêu không biết là do vẫn còn chú ý đến mấy người đó hay vì lý do gì khác, giọng anh ta hơi trầm xuống.
“Vậy các anh sẽ xử lý thế nào?”
Lý Tiêu thu hồi ánh mắt khỏi mấy người đó, chuyển sang Tạ Thiên Cách, khóe môi anh ta nở nụ cười nhàn nhạt nhưng trong mắt không có chút ý cười nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây